top of page
Admin

Nguyễn Đức Nhân: Bài thơ viết tặng Irène và Jurgen ở Lyon thay thư hồi âm



Này Irène, này Jurgen!

Tôi đã sống những ngày u buồn trên đất nước tôi

Tôi đã đi bằng đôi chân của một công dân mất quyền phát biểu

Tôi đã sống trong tư tưởng dồn nén không dám tỏ bày

Tôi không dám nhìn ra biển khơi

Tôi không dám nhìn ra hải đảo Hoàng Sa và Trường Sa của tổ quốc tôi

Người ta đã trao đổi nhiều phần lãnh thổ của đất nước tôi để họ được tồn tại

Người ta đã dâng hiến đất đai của tổ tiên tôi để họ được bảo kê và để họ được toàn trị

Họ đã tự xem họ đáng được tồn tại bây giờ hơn con cháu của họ mai sau

Họ đã tự cho ý kiến của họ khôn ngoan hơn ý kiến toàn dân của họ

Chắc Irène đã biết kẻ dâng hiến là ai

Chắc Jurgen đã biết kẻ trao đổi là ai

Chắc các bạn đã biết kẻ nhượng bộ là ai

Tôi không dám nhìn ra biển khơi

Có thể ánh mắt tôi sẽ bị khép vào tội xâm phạm vùng trời vùng biển bất hợp pháp

Tôi không dám nhìn ra biển khơi

Có thể ánh mắt tôi sẽ bị bắn thủng bởi những loạt đạn từ họng súng bá quyền

Tôi lầm lũi đi trên đất nước mình như thằng tù chưa mang bảng số

Này Irène, này Jurgen!

Tôi đã nói nhỏ với vợ tôi

Tôi đã nói nhỏ với bầy con tôi

Tôi đã nói nhỏ với những người láng giềng

Tôi đã nói nhỏ cho những người đi chân đất trong làng

Hãy dự trữ muối

Hãy học cách ăn kiêng

Hãy dự trữ nhiều mắm cá mắm tôm

Hãy học cách bảo quản cá khô

Một ngày không xa cá chỉ còn thấy trên hình vẽ

Một ngày gần đây cá chỉ được nghe dễ gì được thấy

Này Irène, này Jurgen!

Tôi đã nói nhỏ với vợ tôi

Tôi đã nói nhỏ với bầy con tôi

Tôi đã nói nhỏ với những người chòm xóm láng giềng

Tôi đã nói nhỏ cho những người đi chân đất ở làng quê tôi

Hãy vừa đi vừa nhìn xuống phần đất thân thương còn lại dưới chân mình

Sợ một ngày không xa chúng ta chẳng còn nhìn thấy nữa

Đêm Noel 2007

Nguyễn Đức Nhân

Comments


bottom of page